Đêm qua cầu trăng khuya
và bên ni cầu chúng tôi rảo bước Trắng một dòng trăng nồng sâu hơi thở dất Dịu mát tâm hồn là những ngọn gió đêm… băng qua băng qua rất nhiều sa mạc vờn qua vờn qua bao bờ bến lạ Chừ, theo trăng gió về đây dịu mát cho cánh đèn hoa bên kia sông lung linh… Ơi con sông như dòng sữa mượt mà! Cùng chúng tôi qua cầu là đêm khuya là hơi thở đất Dịu mát tâm hồn là những ngọn gió đêm… |
Trở lại Cù Lao Chàm **** chén trà bãi vắng ngồi say nghĩa tình Giữa ngày hoang dại giật mình nghe ra âm vang lời biển quan hà nghe ghềnh sóng vỗ gọi tà dương trôi… tình huynh nghĩa đệ với lời thiên thu… |
Trên nóc tàu trốn vé **** Ngó mênh mông sao rụng mấy phương trời Chiếc áo mưa này che gió lạnh muôn nơi Vẫn ran rát khuôn mặt gầy thấp thỏm... Từng cánh rừng qua nỗi nhớ mênh mang Ngành ngọn xa xưa, phương trời gió loạn Hơn một nhành mơ rụng giữa thu vàng... Những tiếng còi tan qua những ga buồn Đã thấy trong sương ráng hồng phía nọ Ai sẽ chờ ta cuối đoạn đường này? |
Mưa ở trong hồn và nắng trên tay Đời ở trên vai, mộng trĩu u hoài Ta vẫn lang thang cánh rừng suy tưởng Nên buổi ta về lạ những lời trao... Lưng phía trần gian, mắt vọng muôn trùng Ta bước thụt lùi vào ân với nghĩa Nên lưới gian truân mời bốn phương về Mắt dõi hoài theo khói thuốc tan dần Chờ sáng mai sang nhìn sương lá cỏ Gội những sầu tư trong mắt quầng thâm... |