Thơ Nguyễn Văn Nho 2
Chiều trên Hòn Chồng **** Gởi gì trong sóng nước chiều nay Tim tím trùng khơi nắng cuối ngày Chén rượu nào cay đầu chót lưỡi Ta với ngươi, thôi biết nói gì! Dội dưới chân ghềnh chiều choáng say Trắng những niềm riêng đầu ngọn sóng Ta với ngươi, còn một chút này! Hoàng hôn, ừ, thì hoàng hôn phủ kín rồi Hoàng hôn buông mãi trên ngày lạnh Đến để rồi xa những bến bờ... Ngươi đọc, rồi quên, chẳng đợi chờ Ngần ấy năm trời trong điệu thở Chất ngất buồn như sương viễn phương... Thổi về quanh vách đá cheo leo Thôi ngươi, cứ uống, dù đêm xuống Dù biển gầm vang những tiếng than! |