Kim Dung
Có ai không chợt nhớ về tuổi thơ ngây của mình khi nhìn những chiếc bánh Trung Thu bầy trang trọng trong tủ kính, những lồng đèn xanh đỏ được treo tòng teng trước quầy. Ai cũng có một thời bé dại, một thời thơ ngây. Bạn và tôi cũng thế.
Kim Dung
Có ai không chợt nhớ về tuổi thơ ngây của mình khi nhìn những chiếc bánh Trung Thu bầy trang trọng trong tủ kính, những lồng đèn xanh đỏ được treo tòng teng trước quầy. Ai cũng có một thời bé dại, một thời thơ ngây. Bạn và tôi cũng thế.
Lữ
Mỗi người chúng ta có thật nhiều thời gian. Thời gian là vô biên. Dù cho đang nằm trên giường bệnh, chỉ còn vài tiếng đồng hồ để thở, thì thời gian vẫn vậy. Không ai có thể làm cho thời gian trở nên hấp tấp, vội vã hơn.
Nguyên Trường Trần Phước Lĩnh.
Sài Gòn, hè 2013
Bạn tôi là một con chiên ngoan đạo. Hồi trước, nghĩ đến cái chết là thấy “ánh sáng vinh quang” của Thiên Đàng, chết là “bước qua một cánh cửa”, nên bạn ấy không sợ chết và cho rằng không phải muốn chết là được. Ấy vậy mà niềm tin Thiên Chúa bây giờ không còn đủ để làm cho bạn tin là cái chết xa xôi nữa do hàng ngày đối diện với bao hiểm nguy sờ sờ trước mắt hay nhan nhản trên mặt báo, khi mà bạn ấy có quá nhiều thứ ràng buộc xung quanh không muốn đánh mất.
Trang 6 / 28