Miên Man Đoản Khúc
Vậy mà..sáng nay…Nó nhận được tin Mặc Chiếu đã ra đi...mặc cho mọi người bàn tán, nhận xét, đúng, sai...Nó lặng lẽ đến chổ ngồi của mình…nghĩ về tình huynh đệ, tình thầy trò, Tình bạn bè… Tối, ngồi một mình trước sân…ánh trăng chảy lai láng …đưa mắt về phương trời xa ấy..hàng ngàn ngôi sao sáng rực…nó thấy có một một ngôi sao vừa vụt tắt…
Ai Quậy Hơn Ai
Ðúng vậy, vấn đề là nên “quậy” như thế nào cho phải đạo! “Quậy” mà trên không khiển trách, dưới chẳng dám xem thường khi tính khí “quậy” vốn là máu nóng của tuổi trẻ, nhưng ở đây là Phật tử ? (cứ “quậy”)!
Còn Một Chỗ Để Ta Về
Tôi bỏ mẹ mà đi tu từ khi mới vừa học xong mẫu giáo. Ngày đó tôi không còn hình dung ra thế nào. Chỉ còn chút ám ảnh mơ hồ là giọt nước mắt lấp lánh trên khuôn mặt nặng buồn của mẹ; là tiếng mẹ tôi – mà sau này nghĩ lại, tôi mới nghe được hết cái nghẹn ngào tủi hờn trong đó – “Thôi, đi đi. Ði ở với người ta cho sướng. Ở với mẹ khổ quá mà!”
Các bài viết khác...
Trang 34 / 60