Đòi Trăng
Người mang trăng chở lên ngàn Diêu Linh |
còn đâu trăng giữa mơ màng phố ta ?
đất lành muôn tiếng chim ca
nơi đây toàn những âm ba thị thành
nơi đây còn lắm giựt giành
nên ta cũng muốn đòi vành trăng nghiêng
trang Kinh, thôi hãy tùy duyên
ta còn phải học cả nguyên tuồng đời
gió khuya khanh khách tiếng cười
dường như là để ngạo người thế gian ?
năm mười, mười lẳm ...nhịp nhàng
nghe trong hơi thở đã loang mùi thiền
trùng trùng ở chốn vạn duyên
năm, mười ....chi nữa cho phiền lụy ta
chỗ này phố thị đèn hoa
ta đòi trăng cũng chẳng qua...để dành
mốt mai, mười nẳm, duyên lành
ta lên núi, chén chè xanh với người
non cao, người - ẩn sĩ rồi
chốn này ta vẫn một đời...áo cơm.