Có rất nhiều bài báo, rất nhiều những khảo cứu công phu viết về con số 0 trong thế kỉ này. Quả tình, đó là con số kì diệu. Có những câu hỏi tưởng chừng ngớ ngẩn, chẳng hạn, câu hỏi “số không có phải là con số?”, nhưng đó lại là câu hỏi gây nên những trả lời dị biệt, và ở mỗi khuynh hướng tiếp cận khác nhau, câu trả lời khẳng hoặc phủ định đều có những hợp lí riêng của nó.
Một Ngày Trên Đỉnh Hiei
Cho dẫu mùa đông lạnh lẽo đang về, Soho Miyamoto vẫn thức dậy đúng vào lúc 3 giờ 30 sáng như một thói quen hằng ngày. Bên ngoài, màn đêm dày đặc hãy còn bao phủ trên sân và cánh rừng chung quanh, thậm chí, trời sẽ còn tối đen trong vòng ba giờ nữa. Cũng vào thời điểm đó, ở một nơi khác trong ngôi chùa bình dị này, hai chú tiểu phục vụ và tu hành dưới sự hướng dẫn của Miyamoto cũng đã thức dậy và đang chuẩn bị cho các họat động trong ngày, đó là các hoạt động mà họ sẽ phải thường xuyên tiếp tục ngày này sang ngày khác bao lâu họ còn tu học tại chùa Jodoin.
Bùi Giáng Đằng Sau Những Câu Thơ
Thi ca chính là trò chơi của ngôn ngữ, nhưng cũng giống như biết bao trò chơi khác trên mặt đất tưng bừng hương sắc này đã khiến con người ta lao tam khổ tứ, nó đã đưa kẻ chịu chơi kia bước vào những trận cuồng phong bão tố của tâm hồn. Còn hơn thế nữa, nó lại là trò chơi Thế Mệnh dẫn dắt thi sĩ vượt qua từng cấp độ tâm linh, thường xuyên bức bách kẻ chịu chơi kia phải đối diện chính mình giữa từng trạng huống, giữa những chiều sương phai tịch hạp hay giữa thị thành vàng tím đỏ xanh.
Huế Của Miền Trung Ruột Thịt
Nhìn lại Huế. Trong tôi, Huế hiền đẹp nhiều lắm. Không chỉ có Huế thơ mộng. Cứ những lúc xa Huế, âm hưởng Huế đã đi sâu vào tâm hồn và cứ mỗi dịp chào Huế ra đi, trong tôi lại mang Huế theo cùng.
Nói với quê hương rằng tôi nhớ Huế quá chừng, đến nỗi mỗi lần dở trang thơ của chị Hỷ Khương, lòng tôi man mác một nỗi niềm bâng quơ. Sực nhớ bếp khói, lùi củ khoai, mùa bắp vẫy cờ, thì Huế lại càng chín thơm. Có những lúc thương Huế, không biết làm chi, ra đường phố ngó về buổi tan trường, để lén nhìn chiếc nón lá mười bảy vành, dải nón màu quai sẫm từ nơi chú Tiểu ngây ngô đi học về. Nhìn chú mà tôi thầm nói với quê hương: “Huế mần răng để trở lại một thời như cái nét của chú điệu dễ mến vừa rồi”...
Sự Thật Về Thầy Trần Huyền Trang Tức "Ðường Tam Tạng" Đi Tây Phương Thỉnh Kinh
Sự thực thầy Huyền Trang chỉ đi một mình, cỡi một con ngựa già làm chân. Ông đi và ở suốt 17 năm bên Tây phương, gồm 2 năm đi, 2 năm về và 13 năm ở lại du học tại Ấn Ðộ.
Con Mắt Thứ Ba
Mỗi người chúng ta ai cũng có con mắt thứ ba hết. Em biết con mắt thứ ba đó nằm ở đâu không? Em nói sao, nó được nằm ở chính giữa hai chân mày? Cũng có thể như vậy. Tôi từng xem phim Tôn Ngộ Không, và con mắt thứ ba của Dương Tiễn nó nằm ở vị trí mà em vừa nói đó. Nhưng đó không phải là con mắt mà tôi muốn nói cho em. Vậy nó nằm ở đâu? À, nó nằm… Nằm bên trái ngực của em, ngay chỗ có trái tim đang đập. Khi em có tình thương thì em sẽ có con mắt thứ ba.
Các bài viết khác...
Trang 22 / 23