Thứ bảy, 03 Tháng 11 2012 08:37
Thiên Hạnh
Ta vẫn còn bình yên trong tim
Hoa vẫn còn sắc hương lẩn quất
Ta buông một tiếng cười rơi thăm thẳm
Và hoa đưa một làn hương theo gió xa xăm
Những thanh âm và màu sắc gần xa
Ta đồng hành dịu vợi
Ta tan biến chan hòa
Những nặng nợ gánh đời vay trả
Ta đánh rơi bàn tính
Quên mất những nốt thiệt hơn bù trừ trên bàn phím nghiệp duyên tự ngã
Hóa thân với những phiên bản điệp trùng
Và những dấu lằn tâm khảm
Cho những cơn mưa thế thái nhạt nhòa không tì vết
Rơi về hư ngụy chiêm bao
Ngày đại mạc trổ sắc lửa hong rang bóng khách lữ hướng chân trời quáng nắng
Bọt bèo tán tụ rong hoang
Ru mình trong pha lê tứ phương trời lộng trong ngần
Ta thấy ta trong những mảnh đời kham khổ lầm lũi cảnh đi về cơm áo
Ta thấy ta là những nỗi cơ hàn hạt cơm mặn mùi nước mắt
Ta còn thấy ta vô cùng trong xác chết hư danh triệu người ôm nắm bám ghì
Những bá mị yêu kiều thục nữ lúng liếng cao kì son phấn
Rồi những thanh âm …đưa ta qua những quảng thăng trầm không tên gọi
Mà có thực quanh đây
*****
Từ ngày ta biết lối về của những dòng sông
Chợt nghe được hòa âm sóng nước bên dưới những mạn thuyền
Nghe cả tháng năm trôi
Và tiếng của gió lẩn vào trong cát nóng
Nếu ngày mai
Trong ta nhịp thở vẫn chưa tàn
Ta vẫn mãi còn nghe
Tiếng của cuộc đời
Tiếng của không lời
Tiếng những tinh cầu đổi ngôi nhấp nháy
Và sắc trắng không màu tan biến giữa triệu ngàn hữu sắc
Nghe thấy dòng lao xao tạp lục ngổn ngang đời
Sao quá bình yên !
Thiên Hạnh
|