Sáng lên mưa dữ dội Cứa đứt bình minh rồi Co ro đường ngõ vắng Hun hút vài nón tơi. Thinh không thu gió lộng Ném nước bạc xuống đồng Thương quê mình Quảng Trị Cưỡi mãi sóng long đong. HẠ,ngọn Lào rang hừng hực THU,bịn rịn hoài bão giông ĐÔNG,rét chà cứng môi cười XUÂN, trừng nhìn phía tỉnh thức… Bỡi quê sống chuẩn mực Dẫu dậy cùng sắn khoai Hạnh phúc còn thao thức Thương mình buổi giêng hai !* Tình em đong rạo rực Nếp hạnh đức trong veo Tinh khôi trú lồng ngực Nên **Quảng Trị quê nghèo./. |
Lê Đăng Mành