Vĩnh Minh Tự Viện

Saturday, Nov 23rd

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Thơ - Tùy Bút Nguồn Xuân _Thơ Nhất Thanh - CÔ THÔN

Nguồn Xuân _Thơ Nhất Thanh - CÔ THÔN

Email In PDF
Mục lục bài viết
Nguồn Xuân _Thơ Nhất Thanh
NGUỒN XUÂN
CÔ THÔN
Tất cả các trang

 

 

 

CÔ THÔN

Sơn cung thủy tận nghi vô lộ

Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn

(Viên Chiếu Thiền sư)


Thiên thu còn một nẻo về

Bờ ngun ngút lạnh nắng lê thê buồn

Lặng chìm trong cõi cô đơn

Hồn đau xé một tiếng hờn tịch liêu

Rón chân trên cụm mây chiều

Đi về chốn giảo hoạt xiêu lưu tồn

Đường về bỗng hiện cô thôn

Nắng pha vàng vọt gió dồn lơ thơ

Trăng chiều vãi một hàng tơ

Núi nghiêng dáng xuống đôi bờ khói vương

Rằng từ ngẫu nhĩ trong sương

Trong hơi thở nhẹ trong hương trắng mềm

Trong niềm vắng lặng thâu đêm

Trong cây trong lá trong thềm cỏ hoa

Rằng trong tất cả Đang Là

Thì thầm hát khúc tình ca diệu từ

Ném mình vô giữa không hư

Dòng kinh Tuệ hát diêm phù ngất ngây

Sống thêm kiếp cát bụi này

Là bao nhiêu kiếp đọa đày luân lưu

Nụ cười vĩnh cữu thiên thu

Về trên ánh mắt phù du bàng hoàng

Rừng thiềm một áng mầy tan

Sương trinh thấm vạt cơ hàn áo Ni

Chuông từ vô thủy ngân đi

Lan trên cỏ nội hải tỳ cô thôn

Còn đây một mảnh linh hồn

Còn đây một cõi lưu tồn mang mang

Bước chân em giẫm lên vàng

Cười nghiêng cho lệ chảy tan mạch sầu

Những nguồn phiền não đâu đâu

Lặng yên trên những mái đầu xanh xao

Mừng vui chi kể ngọt ngào

Lạy tràn cây cỏ trăng sao diệu vời

Cô thôn trăng tỏa sáng ngời

Đường về mây trắng quyện đời khói hương

Em cười trong nón thơ vương

Ta về vui giữa cố hương thủa nào.


Thích Nguyên Hiền

 

 

Ngày đi theo lá trên cành

Đêm về níu mộng đã đành chiêm bao

Người nằm ngửa mặt đếm sao

Trăng cười ngân một điều chào vô thanh.


Nhất Thanh