Hồng Bối
Cõi Bụi Hồng Có Một Ước Mơ
Tâm Không - Vĩnh Hữu
Mất cũng phải hết một ngày đêm suy nghĩ đến nhức đầu mệt óc, cắn trụi móng của ngón tay cái, thằng Thạch mới tìm ra được cách giải cho bài toán hóc búa đã làm cho nó mất ăn mất ngủ suốt một tuần qua. Tìm ra được là một chuyện, còn giải được hay không là chuyện khác, phải tùy thuộc vào… ông nội. Thằng Thạch quyết định về quê gặp ông nội. Chỉ cần ông nội gật đầu là mọi chuyện thông suốt trơn tru, là ước mơ cháy bỏng của nó sẽ trở thành hiện thực, không còn là huyễn hoặc mơ hồ nữa. Cha đã đi công tác xa ở tít tận Daklak rồi, phải cận Tết mới trở về nhà. Còn mẹ thì cứ tất bật bù đầu với chuyện bán buôn đang thời điểm xuân sang chộn rộn. Chị Hai còn đang ở trong thành phố Hồ Chí Minh xa xôi, chắc là đang cắm đầu học, chưa được về quê ăn Tết. Chị Ba là người gần gũi nhất, nhưng chẳng hề quan tâm gì đến thằng em út trong nhà, suốt ngày cứ rong chơi, chạy theo thời trang "mốt miết" cùng bè bạn trưởng giả học làm sang…
Nhớ Ngày Tựu Trường
Hồ Thu
Mỗi đời người, được cắp sách đi học, có lẽ không ai là không nhớ tới ngày tựu trường. Ở đó, có trái bàng mùa thu bất ngờ rơi làm giật mình con trẻ, có cái nhìn ngơ ngác của đôi mắt trong veo, có cái níu tay mẹ với hai hàng mi ướt nhòe nước mắt… Tất cả đều thân thương, hồn nhiên đến lạ; và chỉ có thế mà đã làm điểm tựa cho mỗi người vượt qua bao nhiêu sóng gió của dâu bể cuộc đời.
Xin Cho Quê Hương Mãi Bình An
"Tôi luôn ao ước có một ngày được hát rồi chết luôn cũng được... Tôi yêu những ca khúc Da vàng của Trịnh Công Sơn vì trong đó có tất cả chủ đề - tình yêu, thân phận, quê hương. Nếu nghe kỹ bạn sẽ thấy hãnh diện vì được là người Việt Nam. Xin cho chúng ta và quê hương mãi mãi bình an", nữ danh ca Khánh Ly bộc bạch trên sân khấu khiến hàng ngàn khán giả ở Hà Nội xúc động.
Trang 4 / 60