Vĩnh Minh Tự Viện

Thursday, Apr 10th

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Văn Hóa - Văn Học - Nghệ Thuật Tùy Bút Trái Tim Không Nặng Nề

Trái Tim Không Nặng Nề

Email In PDF

Hôm nay tôi nghe!

Hôm nay tôi nghe có con chim về gọi

Về giữa đời về hót giữa đời tôi

Hôm nay tôi nghe

tôi cười như đúa bé

Mới lớn lên giữa đời sống kia

 

Tình yêu bắt đầu từ những cái nhỏ nhất, bình dị và giản đơn trong cuộc sống mà ai cũng có thể làm được cho người thân yêu của mình. Chì vì quên lãng những điều kiện hạnh phúc đang có trong tay để chạy theo những hạnh phúc xa vời, mang tia ảo vọng mà cuộc đời tạo ra trước mặt, bỏ quên tiếng chim hót trong nắng mai, ngồi yên lặng bên tách trà thoảng hương hoa, nghe tiếng chim hót trong nắng mai như lời yêu thương, động viên mà cuộc sống giành tặng cho ta. Tôi bắt gặp nụ cười hồn như như trẻ thơ của mình, sau những nếp nhăn mà cuộc đời đã cày lên trên trán. Cái nhìn của một người con trai mới lớn lấp lánh đầy ước mơ, luôn mang trong mình những hoài bão của trái tim hồng.

Tôi thấy màu xanh hát trong lời gió

Và thấy bình minh thắp trên ngọn lá

Tôi thấy mình thật lạ

Sao xuyến từng nỗi nhớ

Bình minh luôn mang đến cho con người một niềm tin, một sự hỵ vọng, hay đơn giản hơn chỉ mong trời mau sáng để không còn phải đối diện với sự cô đơ, lẻ loi, tuyệt vọng và bế tắc trong cuộc sống. Sự lên ngôi của bình minh sẽ mang lại sự ưu phiền cho bóng đêm. Bình mình đâu có muốn vậy? Cái gì xuất hiện trong bóng tối, lúc ta cô độc cái đó cần phải được quan tâm, chuyển hóa. Vì cái đó sẽ làm ta buồn đau. đưa hồn mình vào cõi vô định...có chăng là cõi buồn- đêm và những bức tường ủ rủ. Nỗi nhớ luôn làm tôi sao xuyến, nhưng sao lại thấy mình thật lạ? Câu hỏi rơi vào khoảng không, va phải bức tường đang đợi sẵng...cho tôi, cho em và cho cả nỗi nhớ chiều qua.

Em đi có nhớ những ngày

Anh hong nỗi nhớ em say mộng đầu...

Ngồi viết mà nắng đã rọi qua song cửa lúc nào không hay. Đó là cái mầu nhiệm của đời thường mà lắm lúc mình quên lãng. Cái hay của bạn bè là luôn giữ được chất riêng của mỗi người , nhưng không hề làm ảnh hưởng đến mọi người. Có như vậy cuộc sống mới có nhiều gam màu, những cung bậc khác nhau của bản giao hưởng mà chúng ta là mỗi người nghệ sỹ trong sâu khấu cuộc đời.

Cho nên tôi yêu trái tim không năng nề

Những con tim bạn bè bao la!

Hay cho câu "trái tim không nặng nề" chỉ cần bấy nhiêu thôi là ta đã có quá nhiều điều kiện để sống hạnh phúc với mọi người trong cuộc sống này. Nhìn lại những khổ đau, tuyệt vọng hay bế tắc của mình điều do những người mình đã có thời gian quen nhau. Tai sao những người thân mình nhất luôn là người làm mình đau khổ nhất? Hoàng hôn về và cần nhiều lắm những cái nhìn lặng lẽ, bên hiên đời, bên tà áo mộng. bên bàn chân ai nhẹ bước đi về...


Đêm bước về thật nhẹ

Sương khoác mềm vai phố.

Đêm giờ cũng đã về ngôi...trả lại em tiếng ồn ào của phố thị, cơn mưa đêm cũng vội vã qua đời.

Mai ta khép của phong trần

Câu thơ rụng xuống hiên ngoài đọng sương!

Tôi cũng khoác lên mình tấm áo choàng bao la, rộng lượng, đầy chất liệu thứ tha cuộc đời...dù năm tháng phôi pha cũng không bao giờ thấy lạ!

Viễn Du