Vĩnh Minh Tự Viện

Saturday, Nov 23rd

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Văn Hóa - Văn Học - Nghệ Thuật Truyện Sư Tử Và Chuột

Sư Tử Và Chuột

Email In PDF

Chuột ngủ trong hang mới thức dậy, mắt nhắm, mắt mở chui đầu ra ngoài. Vừa ra khỏi hang chuột đụng ngay chân sư tử. Chuột ta hồn vía lên mây cầu xin sư tử than mạng. Sư tử mỉm cười: ngươi nào có ác ý với ta, ngươi cứ việc đi tự nhiên.

Thế rồi một hôm chuột nghe tiếng rống của sư tử vang cả núi rừng, tiếng kêu gào thảm thiết. Chuột nhớ lại ân xưa: Sư tử đã tha mạng cho mình, liền vội vã đến nơi thấy sư tử bị sập bẫy lưới quằng quại đau đớn . Chuột lấy hết sức bình sinh cắn đứt từng mắc lưới. Thế là sư tử thoát thân vui mững thống thiết.

******

Lời Bình: Anh đem về cành trà mi xanh tốt bảo em trồng chăm sóc, ngày sau nó sẽ cho em nhiều bông hoa đẹp, để vườn đời của em điểm thêm nhiều sắc thắm. Nhưng em sợ bàn tay của em dơ bẩn vì phân, mệt nhọc vì chăm sóc. Em đã bỏ lờ đi, mặc cho nó héo hon, mòn mỏi. Anh phải vội phun phân, tưới nước cao cho thêm những bông hoa đẹp. Em thấy hoa nở, háo hức xin anh vài đóa để mừng sinh nhật em đã trưởng thành. Anh đâu ích kỷ với em làm gì, sẵn sàng cho em đấy. Nhưng em hãy nhớ rằng: nếu anh vị kỷ như em thì nay đâu có những nụ hoa đẹp để em thưởng thức.

Hãy cho ra tất cả đi em! Thì em sẽ được lại tất cả. Còn em cứ mãi khư khư ôm giữ cho riêng mình thì đời em chỉ nhỏ nhoi như hạt cát giữa sa mạc mênh mông.

Em chỉ sợ dơ bẩn quần áo đẹp mà lờ đi tiếng van xin, nài nỉ của kẻ hành khất đang đói xỉu dưới vũng bùn kia. Em ạ! Cái dơ xấu xa của tâm hồn mới đáng kể cho em kinh sợ, ghê tởm nhất. Em hãy quên đi cái vị kỷ nhỏ nhoi ấy đi! Dang tay ra kéo gã hành khất kia lên, đem nó ấm nụ cười cho đời họ.

Sưu Tầm