Thích Nữ Tịnh Quang
Tháng Năm ve sầu gợi nhớ Nao nao một thuở học trò Chia tay bút hồng chép vội Lưu dòng ký ức tuổi mơ. Trên cành dương ép vàng thơ Con tàu thời gian nhanh quá Vút qua năm tháng hững hờ. Đạp xe hoa mắt bơ phờ Lòng say mênh mang ước vọng Đời vui như cánh diều thơ. Ra trường chẳng biết về mô Long bong đò xa bến mộng Hương xưa thềm cũ thẩn thờ. Âm thầm nhỏ xuống hồn ta Từng bóng người xưa rơi mãi Áo xưa bay trắng nhạt nhòa… Xưa - nay rớt giữa chung trà Bên hiên cành hồng vừa nở Phút giây thực tại đang là. Đường xưa mây bạc giăng ngang Bướm cũ nghiêng bay vàng ngõ Gió thơm hương mới ngỡ ngàng. Trong vườn lan biếc sáng nay Bút lưu tình thơ hóa hiện Trang kinh Bát nhã nhiệm mầu. Xin thôi hoài vọng Văn Lâu Bến cũ xuôi về biển rộng Bốn phương huynh đệ thoại đầu. Cho tan giọt đắng còn vương Thả trôi phiếm thơ hoài niệm Tiếc thương mộng ảo đoạn trường Nghe niềm đau giữa cơn mê Xin chung cung buồn khổ lụy Trầm luân muôn kiếp đi-về. |