Phan Như
Như người phu xe Leng keng chùm lục lạc Lang thang cõi hồng trần Khi cheo leo bờ vực Khi lên thác xuống ghềnh Tưởng như có lúc cuối đường Con đã cầu xin Sức mạnh nghìn cân Cho một lần vượt thoát Không phải là thần thông Đâu cần chi phép lạ Chỉ là ngón tay dịu dàng Cọng sen ngát hương Và nụ cười vô ngôn Đưa con tìm lối cũ Dù quê nhà còn xa mênh mông Ôi! Nếu như tay con được nắm Chân con được dắt Về tận nơi mái nhà góc phố Không bằng con đường tự thân Thì nay con đã lỡ! Xin cúi đầu thọ ân Nam mô Bổn sư Thích ca Mâu ni Phật. |