Tâm Nhiên
Từ xứ biển viễn hành ca lên núi Níu mây bay đùa rỡn với ngàn sương Rỗng rang chẳng trụ vào đâu cả Làm thơ chơi tặng cây cỏ ven đường Chuyện nghìn năm có không còn hay mất Bận lòng chi vì hết thảy như chơi Chơi giữa bình thường tâm thị đạo Nhẹ vào ra hòa đây đó mộng đời Chơi hý lộng tung hoành đủ điệu Nhảy múa cùng thân ngũ uẩn giai không Hú vang một tiếng gầm sấm sét Vỡ bùng tan mê chấp những xanh hồng Sống là chơi chết cũng là chơi vậy Nên nghêu ngao dạo khúc hát bây giờ Chiều thiên thu hỡi trời xanh quá Lá hoa cười hào sảng giọng cười thơ |