Hồng Bối
Mục đồng thôn dã trâu về Sương mờ bảng lảng khói quê chớm chiều Phù vân cốc vắng đìu hiu Ráng hồng lá rụng buồn thiu ngày tàn Sơn khê dòng nước miên man Mai lan cúc trúc mây ngàn trăng soi Sơ canh chuông đọng bến đò Áo nhàu lữ khách chuyện trò nhà sư Trà thơm đối ẩm vô tư Đèn khuya rọi bóng nhàn hư mái chùa Bận chi duyên nợ hơn thua Trăm năm gót mỏi nhớ chùa tụng kinh Bận chi thế sự muôn nghìn Trăm năm tri kỷ còn mình với sư. |