Vĩnh Minh Tự Viện

Saturday, May 18th

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Văn Hóa - Văn Học - Nghệ Thuật Truyện Mùa Cỏ Dại

Mùa Cỏ Dại

Email In PDF

Tháng bảy về! những ngày chớm thu trời như dịu lại, cơn mưa ngâu làm nỗi nhớ về mẹ trong chúng ta thêm ngọt ngào và khó tả làm sao nhất là khi ta vẫn còn có mẹ trong cuộc đời. Mẹ ơi! những ngày tháng xa quê,xa mái nhà thân yêu con mới cảm nhận rõ thế nào là tình yêu thương của mẹ. Cái tình cảm thiêng liêng không thể dùng ngôn ngữ trần gian mà diễn tả hết được.

Chiều nay khi ngồi một mình,nhìn xa xa mấy ngôi nhà bên triền núi thấy khói lam chiều mà lòng thầm nghĩ không biết giờ nay ở quê nhà mẹ đã đi chợ về chưa, có ai rút rơm cho mẹ nấu cơm mỗi ngày không nhỉ...? Nghĩ đến đây mà con thấy nhớ về tuổi thơ quá...có lẽ đó là những tháng ngày rong chơi thỏa thích, với những cánh diều no gió thả những ước mơ.

Con còn nhớ có lần hai anh em rủ nhau đi đá bóng cả buổi chiều, tối về con lên cơn sốt dữ dội làm cho ba mẹ và cả nhà thấy lo lắng làm sao...thế mà mới khỏi bệnh con lại cứ vô tư tung tăng vui chơi trên mọi nẻo đường, đâu có biết đôi mắt mẹ đã quàng thâm theo năm tháng và những ưu phiền đã cày lên vầng trán của ba qua mấy mùa lá rụng.

"Chiều nay gửi tới quê xưa,biết bao thương nhớ cho vừa..."Thuyền viễn xứ.Phạm Duy

Mẹ ơi! có những lúc buồn con một mình đì về mấy ngôi làng nho nhỏ còn sót lại ven sông Hương,ở đó cuộc sống vẫn còn thanh bình và yêu lắng lắm! Ngồi một mình ngắm mấy đứa trẻ nô đùa bên đàn trâu đang vô tư gặm cỏ, thỉnh thoảng con lại đưa mắt nhìn mấy cụm lục bình trôi lặng lẽvề cuối sông, đã làm nỗi nhớ quê nhà trong con phần nào nguôi ngoai.

Quê nhà có mái tranh xiêu

Có con đò nhỏ sớm chiều đón đưa

Có hoa cau có bóng dừa

Có người mẹ đã bạc phơ mái đầu

Ngồi một mình giữa cánh đồng thơm mùi lúa chín thật ngọt ngào và thú vị làm sao. Nó làm cho con cảm nhận sâu sắc hơn về tình thương thiêng liêng của mẹ. Hay có khi nó giản đơn,t hầm lặng và yên bình như hình ảnh đám lục bình đang biểu hiện đầy triết lí. Mẹ có bao giờ hết yêu thương..? suốt cuộc đời mẹ là bài ca đi cùng năm tháng, của đức hy sinh,sự kham khổ và một tình thương vô biên giới...

Mẹ ơi! mấy hôm nay trăng đẹp lắm, anh em lại rủ nhau đi ngắm trăng, uống trà và hát cho nhau nghe về mẹ, về những kỉ niệm còn bỏ quên...con nghĩ chỉ cần chúng con hạnh phúc và vững vàng trên con đường tu học là mẹ yên tâm lắm rồi!

Mùa cỏ dại ngu ngơ đời khách lữ

Bên hiên chùa ai hát mãi câu ca

Mẹ hiền ơi mái nhà xưa còn đó

Như dòng sông tình mẹ vẫn âm thầm.

Mùa Vu Lan lại về, con lại có dịp cài lên mình bông hoa hồng mà lòng tràn ngập cảm xúc...

Viễn Du