Từ Chánh Niệm Ðến Thiền Quán
Thích Nhất Hạnh - Lá Bối in Lần Thứ Nhất, Paris 1982
CHƯƠNG MỘT
NẮNG TRÊN LÁ XANH
LY NƯỚC TÁO CỦA BÉ THỦY
Từ Chánh Niệm Ðến Thiền Quán
Thích Nhất Hạnh - Lá Bối in Lần Thứ Nhất, Paris 1982
CHƯƠNG MỘT
NẮNG TRÊN LÁ XANH
LY NƯỚC TÁO CỦA BÉ THỦY
Nhất Hạnh
Có một dòng sông rất đẹp chảy qua núi đồi và đồng cỏ xanh tươị Dòng sông ca hát nhảy nhót tung tăng từ trên núi xuống đồng bằng. Xuống đồng bằng, dòng sông chảy chậm lại, mặt nước trong xanh êm mát. Lúc ấy dòng sông còn trẻ lắm, và dòng sông muốn chảy mau ra biển cả. Dòng sông càng lớn càng đẹp ra, lượn khúc yêu kiều ven đồi và bờ lúa.
Tha Thứ
Một thiền sinh hỏi: “Thưa sư phụ, con đau khổ vì cha mẹ tàn nhẫn, người yêu con ruồng bỏ, anh em phản bội, bạn bè phá hoại… Con phải làm sao để hết oán hờn và thù ghét đây?”
Tuệ Viên sưu tầm và lược dịch
Lời giới thiệu: Đây là một vài câu chuyện dí dởm của người Tây Phương đượm sắc thái triết lý Thiền, mời các bạn từ từ đọc để suy ngẫm.
Truyện ngắn của Đào Mạnh Long
Lão già đêm ghì bàn tay gân guốc đẩy khép cánh cửa đêm cuối chân trời. Đàn gió lạnh buốt diễu hành dọc hiên nhà. Búp bê vải ngồi co ro đưa mắt nhìn xung quanh.
Sưu Tầm
Trời mưa vừa dứt, một bà cụ khoác áo tơi đi ra phố. Gặp một chú bé đang nghịch nước bẩn bên vệ đường, bà cau mặt quát:
Trang 4 / 23