Bất Chợt Mưa Rào
Thơ Bốn Câu _ Hồ Công Khanh
1.
Ngắt một đoá đêm
Cắm vào bình minh rực sáng
Cầm một chút tôi
Thả vào lặng im –Chánh Pháp
Đơn sơ mà kỳ vĩ, bi ai mà hùng tráng, im lặng mà sấm sét, tĩnh tọa mà phiêu bồng. Đó là cõi thơ trầm thống, khốc quỷ kinh thần của Tuệ Sỹ, một thi sĩ dị thường, một tâm hồn cô liêu cùng tuyệt.
Tự Tình
Sáng nay nhìn vạt nắng hồng
Thân ta lẩn quẩn trong vòng tử sinh
Con chim hót ở đầu cành
Vết đau nhân thế biết lành hay chưa?
Trần gian biết mấy cho vừa
Tháng năm trôi mãi nắng mưa vào đời
Ô hay ta chính là người
Ô hay ta mãi theo đời khổ đau
Buổi ta về cầu chỉ còn một nửa
Đứng trơ vơ bên nửa nhánh sông buồn
Mẹ ra đứng gọi đò bên bến vắng
Dáng mẹ nhòa se thắt giữa chiều buông
Trang 17 / 18