SUỐI NGUỒN CA Có một dòng suối chảy trên rừng Xa nguồn mà nước vẫn thung dung Len giữa trăm hoa cùng vạn cỏ Đêm ngày đưa hương lên không trung Có một dòng suối chảy trong đời Chở nặng bao hồn chết tả tơi Cô liêu len giữa đời kiêu bạt Âm thầm đưa dòng đi nơi nơi Có một dòng suối chảy trong lòng Chở nguồn uất nghẹn đến hư không Mặn hơn nước biển, vờn hơn sóng Cô thành sương mưa giăng mênh mông Có một dòng suối chảy trong đời Ngôn ngữ hai lần rụng chơi vơi Hài nhi rủ tóc dường soi bóng Ca bài “cười lên trần gian ơi!” Suối chảy như từng nhịp bước đi Lặng lờ và chẳng nói năng chi Ngàn năm hướng mãi dòng ra biển Chưa hề đầy vơi nơi hoen mi. Thích Nguyên Hiền |