Ngày mẹ sinh con ra với bao vất vả. Người sanh nhanh, người đau đớn quằn quại khi sanh con. Người mẹ nào cũng chia thịt xẻ máu cùng con. Người mẹ nào cũng banh da cho con chào đời. người mẹ nào cũng đau đớn như nhau cho con có mặt trên đời này. Người mẹ nào đứng trước cửa chết và sống trong một tích tắc trong chuyến đi cạn một mình này. Người mẹ nào mồ hôi cũng chảy thành dòng trong trường hợp này. Nhưng nghe tiếng con khóc, nhìn thấy con đỏ hỏn trong tay bà mụ là niềm vui ánh lên đáy mắt. Tình thương con dạt dào dâng cao.
Bất cứ người người mẹ nào đều có tình yêu thương với con mình dù người mẹ ấy nghèo hèn, giàu sang, ở thành thị hay thôn quê, đông con hay ít con. Từ ngày mẹ thấy khang khác trong mình nghĩa là mẹ có tin vui.Nghĩa là mẹ yêu thương con từ ngày ấy. Ngày con chỉ là những tế bào đầu tiên. Mẹ yêu con lắm phải không mẹ. Mẹ yêu con nhất trên đời này. Vì con là báu vật của mẹ nên mẹ không đổi chác bằng bất cứ vật gì dù đó là vàng ròng hay kim cương hột xoàn hay là những đồng tiền bình thường. Mẹ yêu con hơn chính bản than mẹ. Bằng mọi cách mẹ bảo bọc, yêu thương con và con được chào đời. Mẹ là thế. Có ngọn bút nào, lời văn nào có thể tả được tình mẹ yêu thương con. Tình mẹ yêu thương con hơn dòng sông bao la, hơn núi cao và hơn cả biển rộng. Mẹ yêu con.
Ngày mẹ sinh con ra với bao vất vả. Người sanh nhanh, người đau đớn quằn quại khi sanh con. Người mẹ nào cũng chia thịt xẻ máu cùng con. Người mẹ nào cũng banh da cho con chào đời. người mẹ nào cũng đau đớn như nhau cho con có mặt trên đời này. Người mẹ nào đứng trước cửa chết và sống trong một tích tắc trong chuyến đi cạn một mình này. Người mẹ nào mồ hôi cũng chảy thành dòng trong trường hợp này. Nhưng nghe tiếng con khóc, nhìn thấy con đỏ hỏn trong tay bà mụ là niềm vui ánh lên đáy mắt. Tình thương con dạt dào dâng cao.
Rồi con lớn lên theo ngày tháng. Con cười con khóc, con ca hát và con đau ốm ngặt nghèo. con trở thành những đứa trẻ mà người ta vẫn gọi đó là mầm non của đất nước, con sẽ là rường cột của nước nhà. Cuộc chiến dành lại đất nước ngay trước mặt. Một người thanh niên như con không thể từ chối nhiệm vụ của mình. Con ra đi lòng mẹ tan nát nhưng con vẫn phải đi. Con đi không vì quyền cao chức rộng, không vì lương nhiều mà vì yêu thương quê hương.
Và con chẳng bao giờ về nữa. con ra đi mãi mãi mà mẹ không được nhìn con lần cuối, không biết chỗ nào con nằm. Con có lạnh không khi đông về. Con có buồn khi mưa. Con vui hay con buồn. Con có bạn bè không? Mẹ nhớ con ngày cũng như đêm. Ngồi mẹ cũng nhớ. Nằm mẹ cũng nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng thấy hình bóng con quanh mẹ. Mẹ thấy dáng con khi bé xíu nhõng nhẽo đủ điều. Mẹ thấy con ngày học đêm lưới cá cho mẹ bán lấy tiền mua gạo. Mẹ thấy con nghịch ngợm bên cây xoài trước nhà. Mẹ thấy con khi con bé xíu, khi thì lơ lỡ, lúc là thanh niên...Bất cứ chỗ nào trong căn nhà nhỏ này đều in bóng hình bóng con. Khi con vui, lúc con ốm đau, lúc nhớ thương bạn gái...Nhưng con chẳng về nhà nữa rồi. Con vui cùng chúng bạn say men chiến thắng. Rồi con nằm lại đó. Mẹ đi kiếm con về nhưng mẹ không gặp bất cứ dấu tích nào.
Mẹ hãnh diện vì con xứng đáng là người con của đất nước nhưng mẹ mãi mãi thương nhớ nhớ con. Mẹ sinh con ra là con của mẹ mãi mãi.
Diệu Hòa
- Những Bông Hồng Kính Dâng Mẹ
- Sức Mạnh Ban Đầu
- Dòng Chạy Thời Gian
- Xây Dựng Ngôi Nhà Tình Thương Đích Thực
- Bò biết quỳ gối, khóc khi sắp bị làm thịt
- Sống Một Mình
- Bao Giờ Thôi Hết Dại Khờ
- Tâm Bình Thế Giới Bình 13 : Năng Lực Của Ý Chí Và Kỷ Luật
- Thực Hành Tâm Vị Tha
- Năng Lực Của Ý Chí Và Kỷ Luật
- Ăn Chay Thế Nào Cho Đúng ?
- Hạnh Phúc Là Đây