XUÂN Vẫn y nguyên Ta với người Mùa xuân Còn níu nụ cười đi qua Vẫn y nguyên Người với ta Long đong hạt bụi Vẫn là mùa xuân !
Trơ gan Đứng giữa đất trời Cùng non nước biếc Mặc đời nắng mưa Ru tình điệp khúc sau xưa Sắc son lòng Với bốn mùa vẫn xanh. TRÚC Trúc nghiêng
Đất trời Giây phút lặng thinh Từ bao la Sáng giọt bình minh xuân Tâm mai Một đóa vàng ngân Hồn nhiên nở giữa trong ngần nụ sương. Phương mây Bóng đổ vô thường Phương hồng tâm Vẫn là phương sinh tồn Ảo huyền lên nụ sương hôm Lòng ai thức-ngủ rêu cồn đảo hoang ! Ta là lữ khách qua ngàn bến xuân Vai nghiêng chiếc áo phong trần Tình thơ rót xuống dòng xuân nguyên màu. Cuộc sống vào xuân Đâu chỉ riêng có nhiều hoa nơi phố thị Với lượng xe, người Chen chúc từ buổi mờ sương. Dọc theo đường gió bụi Những luống đất Trở mình phơi trong nắng mới Đất nhú mầm xanh Hoa vẫn nở giữa đời thường.
Thời gian Phủ bạc lên vai áo Lớp sương đời Và những lớp bụi đường xa.
Cho buồn thêm chiếc lá Khi đến tiết rồi Cỏ cũng cho HOA.! Long Xuyên, tháng 01.2013. MẶC PHƯƠNG TỬ. |