Ai hay trong một tách trà Có hồ sen ngát mượt mà dâng hương Ai hay trong gió ngàn phương Đã mang hơi thở trùng dương xanh ngời Tay em cầm mảnh giấy rời Nhìn sâu... chiếc lá trên đồi nằm im . Chở theo nỗi nhớ trái tim xa nhà. Hữu thân giữa chốn Ta Bà Là vương bóng dáng hằng sa luân hồi Ngửa bàn tay dưới mặt trời Lặng nhìn, hội ngộ bao đời xa xôi... Tôi và thế giới chẳng rời xa nhau Khi người mang vết thương sâu Hồn tôi lân mẫn nguyện đau vì người Khi người nở một nụ cười Bàn chân tôi bước thảnh thơi nhịp cùng . Mở ra ôm được muôn lòng thế gian! Thích Tánh Tuệ |