Vĩnh Minh Tự Viện

Saturday, Nov 23rd

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Thư Viện Sách Vô Ngã - Giair Thoát

Vô Ngã - Giair Thoát

Email In PDF
Mục lục bài viết
Vô Ngã
Khổ
Nguyên Nhân Của Khổ
Giair Thoát
Con Đường Giải Thoát
Liên Hệ Thầy Trò
Vô Ngã
Phương Pháp Tu Hành
Sự Quang Trọng Của Vô Ngã
Lời Cuối
Tất cả các trang

4. Giải thoát

Khi khỏi bệnh chấp ngã, tức hoàn toàn chứng nhập Vô Ngã (Anatta) thì hành giả đắc quả A La Hán, thoát khỏi sinh tử luân hồi.
Khi khỏi bệnh chấp pháp, tức hoàn toàn thấu triệt và thể nhập Không Tánh (Sunyata) thì hành giả thành Phật, bậc Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác.
Nghi vấn: - Có người hỏi vô ngã tức không có Ta, vậy nếu không có Ta thì Ai chứng A La Hán?
Nếu quán chiếu kỹ về sự chấp ngã, ta sẽ hiểu dễ dàng vô ngã. Vô ngã không có nghĩa là không còn ai hết. Sau khi chứng A La Hán, hành giả vẫn còn thân, còn năm uẩn, thí dụ như ngài Xá Lợi Phất, sau khi chứng A La Hán, ngài đâu có biến mất, vẫn còn sống, còn ăn, uống, ngủ, nghỉ, đi đứng, nói năng, v.v... Nhưng trong tâm của ngài không còn bám víu chấp vào một cái Ta. Khi đi, khi đứng, ngài thấy rõ chỉ có một sự đi, sự đứng, chứ không có một cái Ta nào đang đi hay đứng.
Thể nhập Không Tánh cũng vậy. Thể nhập Không Tánh không có nghĩa là biến mất vào hư không. Khi thái tử Sĩ Ðạt Ta (Siddharta) thành Phật, Ngài đâu có biến mất, nước Ấn Ðộ cũng đâu có biến mất. Trong các chương sau sẽ nói rõ hơn về Vô Ngã và Không Tánh.