Nhớ hồi tôi chừng 7 tuổi, ông nội dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo tôi thử ném một viên đá xuống nước. Sau đó ông bảo tôi quan sát những vòng tròn trên mặt nước bởi chính viên đá vừa ném. Rồi ông bảo tôi: "Cháu hãy thử hình dung mình như viên đá kia. Trong đời, cháu cũng có thể tạo ra rất nhiều vòng tròn xao động và chúng sẽ ảnh hưởng đến sự an bình của tất cả những người xung quanh".
Phật Giáo và Đời Sống
Những Vòng Tròn
Về Ngang Quán Không
Bùi Diệp
Tôi tìm thấy Đức Phật của tôi trong mỗi phận người. Từ rờ rỡ diễn ngôn đến sâu dày ẩn ý, ta thấy ta trong cõi người qua lời Phật dạy, đấy là thái độ ứng xử với cộng đồng, sự chung lưng đấu cật, sự đồng cảm sẻ chia, sự hy sinh không hề toan tính thiệt hơn…
Chọn Một Cách Sống An Lạc
Lưu Đình Long
Đó là lời khuyên để người trẻ suy nghĩ và tìm cho mình một cách để sống là sống vui, sống khỏe chứ không phải là lây lất, sống chỉ dưới dạng thức sinh học còn tâm hồn thì đau đớn, hay “chết ngắt” vì sống mà không có ích, thậm chí làm hại mình, hại người…
Sân Hận Luôn Làm Khổ Tôi
JAN WILLIS NGUYỄN Văn Nghệ dịch
Trong số tất cả những cảm xúc tiêu cực tai hại của chúng ta, sân hận rõ ràng là cái càm xúc nguy hiểm nhất vì nó không chỉ gây hại cho người khác mà có lẽ nó gây hại cho chính chúng ta nhiều nhất. Phật giáo từ xưa dạy chúng ta rằng để trở thành một chiến sĩ thật sự, một người chiến thắng, chúng ta phải đặc biệt khống chế được kẻ địch này. Phật giáo dạy ta rằng, một vị A-la-hán là một vị đã hoàn toàn diệt được những kẻ thù tham, sân, si (hay là lòng ham muốn, sân hận và sự ngu dốt) của mình và vị đó – khi diệt những kẻ thù đó – đã đập vỡ tan được chính cái cốt lõi và cái gốc của luân hồi, cái thế giới của khổ đau. Tại sao lại nói mạnh mẽ như vậy? Bởi vì trong tất cả mọi thứ trong thế giới luân hồi, chỉ có lòng sân hận là có duy nhất một ý định là làm hại chúng ta và người khác. Đó là cái bản chất và là lý do tồn tại của nó. Tôn giả Tịch Thiên (Shantideva), một nhà thơ lớn của thế kỷ thứ 8 đã hiểu rất rõ điều đó. Trong tuyệt tác Bồ-tát hạnh, ở chương 6 nổi tiếng – ‘Nhẫn’– đoạn 7 và 8, Ngài đã viết:
Cái Xấu, Cái Ác Và Cơ Hội Sửa Mình
Lưu Đình Long
Thiệt bụng, chắc chẳng ai cổ xúy cái xấu, cái ác, và càng không ai mong muốn những điều tệ hại, không hay, không lành tới với mình. Thế nhưng, chính mỗi người vẫn cứ “phải” thực hiện cái xấu, ác trong ba nghiệp (ý-khẩu-thân) để rồi cứ mãi “sống chung” với cái xấu, cái ác trong mình và xung quanh mình từ ngày này qua ngày khác, từ kiếp này sang kiếp khác.
Các bài viết khác...
Trang 9 / 47