Lê Hải Đăng
Trong bài thơ Lời ru trên mặt đất, nhà thơ Xuân Quỳnh có viết mấy câu:“Mẹ còn đang bận đưa ru. Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh. Hạt cây đang bận nảy mầm. Con quay quay có một mình ngoài kia”. Mấy câu thơ trên vô ý, hữu ý chạm vào tiềm thức chúng ta khiến lắm điều phải suy ngẫm. Con người hiện đại vốn năng động, nhiệt tình, tất bật… mỗi người thường đảm trách nhiều vai trò khác nhau. Sự kiêm nhiệm đến “lạm quyền” ấy khiến cho không ít người luôn “quay cuồng”, bận rộn trong công việc. Trên những nẻo đường rối rắm, ta thấy ai ai cũng bận, bận tối tăm mặt mũi, bận từ sáng tới tối, tuổi trung niên bận đã đành, đằng này trẻ nhỏ, người già cũng bận, làm quan bận họp, làm dân bận hành, nói chung là bận đủ kiểu, đủ đường, muôn hình vạn trạng. Nhiều người bận đến nỗi quên đi hình hài, giữa ngã tư đường quên luôn cả đèn đỏ, bận trong sự giãy giụa vì mưu sinh, bận sinh sự cả những khi vô sự… Để rồi đến cuối ngày, cuối tuần, nhiều người phải đi massage, tới quán bar, quán nhậu, vũ trường, trung tâm giải trí, spa, sân golf… thư giãn… Tóm lại, cái sự bận rộn đã trở thành âm hình chủ đạo trong bản tạp tấu có tên là cuộc sống hôm nay.