Vĩnh Minh Tự Viện

Sunday, Dec 22nd

Last update09:58:49 AM GMT

Đường dẫn hiện tại Phật Giáo Phật Giáo và Đời Sống Chăm Sóc Con Cái Với Tâm Bồ Đề

Chăm Sóc Con Cái Với Tâm Bồ Đề

Email In PDF

Giáo dục quan trọng nhất mà bạn chỉ dạy con cái là đạo đức và sự phát triển một trái tim lương thiện. Nếu không như vậy, chúng sẽ sống khổ đau hoặc trở nên bạo động, tàn nhẫn, ngoan cố không những đối với người khác mà còn đối với cả cha mẹ đã tạo ra cho chúng một thân người quý giá và nuôi dưỡng chúng trong nhiều cách khác.

Nếu cứ bám chấp vào con cái của mình, thì mọi thứ bạn làm để chăm sóc chúng sẽ trở thành nguyên nhân của sanh tử luân hồi. Thay vào đó, bạn nên nghỉ: “tôi đang chăm sóc ai đó là nguồn gốc hạnh phúc trong quá khứ, hiện tại và tương lai của tôi, tất cả an ủi và vui thích, bao gồm hạnh phúc tuyệt đối của giác ngộ. Do vậy, đứa con này là một người rất quý giá trong đời tôi, một trong vô số bà mẹ của tất cả chúng sanh. Hơn nữa, tâm của người này bị che khuất dưới sự kiểm soát của vô minh nghiệp báo, trãi qua khổ đau trong sanh tử luân hồi và hoàn toàn phụ thuộc vào sự giúp đở của tôi. Vì thế, tôi phải có trách nhiệm chăm sóc. Cũng như hạnh phúc thế tục và hạnh phúc tuyệt đối của mình đều phụ thuộc  vào tôi, vì đó là con tôi”.  Đây là thái độ mà bạn nên thể hiện khi chăm sóc con cái của mình. Bạn hãy luôn luôn hoan hỷ: “thật tuyệt với thay! Mục đích cuộc sống của tôi là phục vụ tất cả chúng sanh, và ở đây, tôi có cơ hội để hoàn toàn phục vụ ít nhất một trong số họ. Tôi may mắn đến nỗi thân, miệng, ý của tôi trở nên có ích lợi trong việc mang lại hạnh phúc cho ít nhất một chúng sanh”.

Đây là cách đích thực để chăm sóc con cái của bạn qua việc thực tập giáo pháp. Với cách này, thậm chí nếu không có thời gian để thực tập theo nghi thức hoặc ẩn cư, thì bạn cũng không bao giờ cảm thấy  hối tiếc rằng mình hoàn toàn hoang phí cuộc đời này. Nếu không, lý do nuôi con của bạn chẳng khác nào như nuôi một con vật cưng—sự an ủi của chính bạn. Thông thường, thái độ chăm sóc con cái của các bà mẹ mang tính ích kỉ, chạy theo sở thích chính mình và nghỉ rằng: “đây là con của tôi; đứa con này là của tôi”, như thể con của bạn tồn tại chỉ để dành riêng cho bạn sử dụng. Bạn bị  sự bám chấp vào đối tượng (con của bạn) và sự o bế bản ngã của mình thúc đẩy.

Giáo dục quan trọng nhất mà bạn chỉ dạy con cái là đạo đức và sự phát triển một trái tim lương thiện. Nếu không như vậy, chúng sẽ sống khổ đau hoặc trở nên bạo động, tàn nhẫn, ngoan cố không những đối với người khác mà còn đối với cả cha mẹ đã tạo ra cho chúng một thân người quý giá và nuôi dưỡng chúng trong nhiều cách khác. Trẻ em như thế sẽ không có tình thương và lòng từ bi với người khác, và thậm chí xem cha mẹ là kẻ thù nguy hiểm nhất của chúng. Hơn nữa, có thể chúng bị ảnh hưởng bởi những quan điểm sai lầm và được dạy rằng các quan điểm ấy là chính xác, ví dụ, cha mẹ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về tất cả vấn đề của chúng. Rốt cuộc, chúng trở nên căm ghét cha mẹ và xem cha mẹ như những kẻ thù. Bởi vì tâm phóng túng, nên cuộc sống của những đứa trẻ như vậy chứa đầy tội lỗi, có nhiều vấn đề trong mối quan hệ và trở nên trầm cảm. Thay vì tìm kiếm bình yên, hài lòng và thỏa mãn, chúng chỉ cảm thấy cuộc sống của mình hoàn toàn vô nghĩa.

Cách tốt nhất để trở nên khỏe mạnh và tránh xa tất cả bệnh tật, ngay cả bệnh HIV, là phải có một trái tim lương thiện và đạo đức trong sáng. Đây cũng là phương pháp tốt nhất để bảo vệ cuộc đời của bạn và sống lâu. Có thể những đứa con trai con gái sống trong hòa thuận dưới mái ấm gia đình của chúng, đặc biệt là cha mẹ chúng, trở nên thân thiện tử tế và từ bi với tất cả mọi người khác. Ít nhất, điều này sẽ làm giảm bớt khổ đau trong mối quan hệ. Thực tế, bất cứ điều gì gây phiền phức cho con người không phải do một ai đó gây ra. Nguyên nhân tạo nên rắc rối ấy là do các khái niệm sân hận, đố kị, tham lam của chính người đó, đặc biệt là vô minh, nền tảng của tất cả phiền toái.

Đạo đức và một tría tim lương thiện làm cho cuộc sống trở nên đơn giản hơn nhiều và ít phức tạp. Nếu những đứa trẻ được giáo dục theo cách này, thì cuộc sống của chúng trở nên bình yên, tâm hồn mãn nguyện, cái chết sẽ có hạnh phúc và tự điều tiết. Đạo đức khiến bạn không gây hại đến người khác, trong khi một tría tim lương thiện đem lại lợi ích cho họ.

Đấy là trách nhiệm của giáo viên và cha mẹ để  trao truyền cho trẻ em  sự giáo dục vô cùng quan trọng này. Hơn nữa, chính cha mẹ và thầy cô giáo phải nhiệt tình gương mẫu và truyền thụ cảm hứng. Tất nhiên, họ cũng có giới hạn của mình khi giáo dục một đứa trẻ qua nghiệp cảm cá nhân của đứa trẻ đó. Do vậy, mọi thứ họ mong muốn cho đứa trẻ ấy có lẽ không xảy ra; bản thân của đứa trẻ cũng phải có nổ lực nhất định. Tuy nhiên, cha mẹ và giáo viên có những ảnh hưởng cực kì quan trọng, và có trách nhiệm ở cả hai phía. Nếu những đứa trẻ lớn lên trong đạo đức và với một trái tim lương thiện, thì chúng sẽ không gây tổn hại cho người khác, và kết quả, người khác sẽ luôn yêu thương, ủng hộ, không gây hại cho chúng. Do đó, phương pháp mà cha mẹ và giáo viên rèn luyện và tác động đến trẻ em xác định chúng gây hại hoặc mang lại hạnh phúc cho nhiều người khác. Con của bạn có thể phá hoại thế giới hoặc đem lại an vui hạnh phúc cho thế giới. Tất nhiên, phương pháp mà bạn dùng để giáo dục con cái của mình có ảnh hưởng đến cách mà chúng tự nuôi dưỡng chính bản thân mình.

Minh Chánh Chuyển Ngữ