Tàn thu buốt lạnh gió layLên non còn nhớ mộng ngày ta xưaCánh chim phiêu bạt bao mùaChợt nghe vọng tiếng gió lùa sang sông2Ai kia khoác áo nâu sồngBờ kinh còn dấu nụ hồng áo hoaTrăng kia xuống cõi Ta BàDạo chơi quên cả đêm qua ngày về3Xưa em cột mái tóc thềSương khuya đọng ướt đề huề gió đưaSáng nay quét lá sân chùaChuyện ngày xưa đã theo mùa thu đi4Mây che suối tóc thầm thìĐá vàng khe dựng dã quì trổ bôngBàn tay chắp đóa sen hồngTặng người gieo hạt từ tâm vào đời5Nước ra biển cả mù khơiHỏi thăm gió bấc bên trời buồn chăng?Đố ai thấu hiểu nỗi lòngĐố ai đếm được mấy dòng lệ sa6Ngày em khoác áo thêu hoaCâu thơ rớt giữa hằng sa giọt buồnĐêm về nghe vẳng tiếng chuôngThềm khuya bóng nguyệt gió luồn khóm tre7Rủ nhau nhặt lá Bồ ĐềBỏ quên tiền kiếp lời thề non xanhTha hương khuất bóng thị thànhĐa mang cũng bởi mấy nhành tơ vương8Vó câu giẫm nát tà dươngCũng không dứt nỗi đoạn trường yến oanhThì thôi xin một chữ tìnhTrăm năm vẹn giữ bên ghềnh nước xuôi9Nhớ ai vàng phố mây trờiChiều cầm sáo trúc ra đồi ngân ngaBên trời cánh nhạn về quaNgoảnh đôi mắt ngó buồn ta tần ngần10Mùa đông cúc ẩm sương trongMùa xuân nở một nụ hồng đón aiThiền sư quẩy một gót hàiChân như chợt hiện giữa đài sen tơ
Hàn Long Ẩn