Tưởng Chừng
Tưởng chừng mây hóa mưa ngâu Ngờ đâu mây lướt qua đầu, thong dong Tưởng chừng thuyền đã sang sông Ngờ đâu thuyền vẫn chạnh lòng bến xưa Tưởng chừng tình vỡ ơ hờ Ngờ đâu đi rồi lại về quanh đây. Tưởng chừng trăng cũng theo mây Ngờ đâu trăng vẫn tháng ngày bên ta Tưởng chừng bụi hóa mưa sa Tưởng chừng bên ấy rụng hoa nửa mùa Ngờ đâu bụi cũng là mưa, Ngờ đâu hoa cũng theo mùa bụi bay Mưa, hay giọt lệ trên tay? Hạt mầm hoa, bụi, trăng lay giấc huyền. Ánh trăng rơi ngập một thuyền Đưa ta về cõi uyên nguyên phút này. Sưu Tầm |