Mẹ sinh con giữa hợp tan
Cho nên cũng vội đôi đàng âm dương
Mới hay đây cõi vô thường
Bàng hoàng sực tỉnh cơn trường mộng mê
Con đi tắm suối tào khê
Hóa thân thành cái không đề không tên
Trong muôn một nguyện đáp đền
Thâm ân vô lượng mông mênh diệu vời
Dẫu bây giờ đã xa xôi
Vẫn gần gũi lắm mẹ ơi! Mẹ à!
Bờ vĩnh cữu mẹ bước qua
Bên này còn lại ruột rà con đây.
Thơ Nguyên Đức.