Giới Thiệu Thơ Hứa Tín.

In

Nhất Thanh.

Cứ năm ba ngày là tôi nhận được một tin nhắn của anh Hứa Tín, một người bạn vong niên, gửi đến một bài thơ viết bằng tin nhắn trên điện thoại. Hứa Tín là một “đại gia” trong giới anh em văn nghệ, có hẳn một khu du lịch ở Bình Dương – khu du lịch Đồng Vọng.


Trong vương quốc của mình, anh Hứa Tín làm rất nhiều căn nhà sàn nhỏ để du khách đến uống cà phê, thưởng trà, có thể nằm nghỉ ngơi tại sàn. Những căn nhà sàn này được anh đặt những cái tên rất dễ thương, hầu hết là dùng ca từ nhạc Trịnh Công Sơn để đặt tên như Phôi pha, Cát bụi,vv… Ngay cả khu nhà vệ sinh trong khu du lịch anh cũng dùng ca từ của Trịnh, khiến cô em gái nhạc sĩ Trịnh Vĩnh Trinh có lần đùng đùng nổi giận. Mũi tên chỉ vào nhà vệ sinh anh viết: “về đây đứng ngồi”. Bước vào vài bước sẽ thấy 2 mũi tên “đứng” và “ngồi” thay vì “nam, nữ” hay sử dụng tiếng Anh “Man, Women”. Đời sống kinh doanh đang phát đạt, bỗng dưng một đêm “thấy ta là thác đổ”, Hứa Tín chạy xe Vespa từ Bình Dương lên đến trước cổng rạp hát Hòa Bình đường 3 tháng 2, nằm dài giữa đường khuya nghe “rừng xưa đã khép”. Thế rồi, ngay sáng hôm sau, anh giao hết sản nghiệp cho vợ con, về với núi rừng. Sau nhiều ngày lang bạt, anh đến che một cái chòi ở sát triền đồi ngoại ô thành phố Đà Lạt, chơi với cỏ hoa. Và từ đó, cứ dăm ba hôm là tôi nhận được một bài thơ ngắn, hầu hết là lục bát. Người thơ chẳng cố ý làm thơ, tin nhắn đọc xong thì xóa. Cứ tưởng vài bài vui vui nên tôi cũng chẳng để ý, đọc xong là xóa hết, suốt mấy năm trời. Hôm nay trước khi ngồi xóa tin nhắn trong điện thoại của mình, đọc lại vài bài thấy cũng hay hay, tại sao mình không lưu lại cho mọi người thưởng lãm? Thế là từ nay trang web Vĩnh Minh sẽ liên tục lưu lại thơ của anh, chỉ tiếc rằng đã xóa quá nhiều những bài thơ hay trước đó. Mong rằng quý đọc giả xem đây chỉ là tư liệu thô, không hề biên tập, để trân trọng những gì anh Hứa Tín gửi cho tôi.

1
Nâng ly nhấp một ngụm trà
Buông tay chẳng thấy tiếng “khà” ở mô
Lâu dần trà cũng nặng đô
Phong lưu chẳng thấy người thô thô dần. Haha.

05:34:03am/03.05.2011

2

Lời nghịch nhĩ càng nghe càng thú vị
Cơm chay trường phải có tỏi ớt mới thơm ngon
Phận má hồng nên có chút phấn son
Thầm nhắc, vẫn là “con” đấy nhé
Ăn có ngon thì người mới khỏe
Ngày có vui giấc đến mới ngủ vùi
Nhìn má hồng ta vẫn thấy đời tươi
Kẻo vào rừng thấy đười ươi cũng đẹp. Hihi

07:07:45am/03.05.2011

3

Ngồi thiền chập choạng dáng thu
Nương câu Phật niệm ta ru mơ màng
Hồn ta rẽ lối đi hoang
Bỗng đâu có ngọn gió vàng quét qua
Giật mình tỉnh giấc la đà
Trăng sao rơi rụng tháp ngà vụt bay
Dặn lòng quyết trả không vay
Đôi bàn tay dại cưa quay quắc nhìn…

07:13:14am/05.12.2012

4

Ta cứ ngỡ mình là Bồ tát
Mở lòng từ ban phát chúng sanh
Nhúng tay hóa giải oan tình
Can vào nghiệp quả quên mình là ai
Có chăng thay đổi hình hài
Bám vào thân sắc Như Lai ru đời
Một khi Pháp Tạng thành lời
Giật mình thấy biển sóng dời về non…

05:42:51am/26.03.2013

5

Ta nhìn núi lẫn vào cây
Ta nhìn đàn sóc đứng ngây ngây nhìn
Ta nhìn bóng lại thấy hình
Ta nhìn người lại thấy mình ở trong
Múa mây quay lại giáp vòng
Đem thân gá mộng hỏi lòng có hay…?

11:14:03am/13.03.2013

6

Ái trà cái bụng không yên
Cái tâm lặng mất cái phiền làm sao
Ta trèo lên đỉnh triêm bao
Biết ai mà cậy mượn sào xuống chơi
Nhưng mà chẳng có ai chơi
Ngó qua ngó lại ta mời mình ta
Chợt nghe đâu đó tiếng khà
Thôi đành tuột xuống uống trà cùng ai.

08:00:34am/16.03.2013

7
Ta là cánh đại bàng
Đập tan từng ô cửa
Lôi người người thức dậy
Nhìn…sương mù đang bay
Mặc hồ. Sương phủ. Khói sao hững hờ
Trời ngưng. Mây tụ hàng giờ
Phút giây dừng lại. Sững sờ…cõi tiên!
Sương bay. Khói tỏa. Ảo huyền
Trời hồng. Cánh hạc. Lạc miền nào đây…?!

Đà Lạt 5h30, ngày 17.3.2013.

8

Thật thà ta chẳng dám ngoa
Trong ta chẳng biết chết là cái chi…
Bước cứ bước, ngại gì nguy khổ
Hố ai đào bày sẵn, dẫm mà đi.
Bước qua, nhìn lại cười khì…
Múa mây chừng đó, có gì…hơn chăng?
Cũng mưa nắng, sinh già bệnh tử.
Ta bước qua dẫm lại, biết bao lần
Họa chăng dọa được tấm thân
Còn ta ngất ngưỡng chín tầng mây cao.
Đâu cần phải mượn sào mới tới
Chốn âm dương ta bước vượt ngũ hành
Đường đi nước bước rành rành
Nhìn xa cũng vậy ngó gần…thế thôi.
Thôi dừng bước, đi đâu mà vội
Ngày thì ăn, đến tối lại ngủ rồi
Thiên đàng nào có xa sôi
Rau rừng có sẵn trăng ngồi đợi ta…
9
Việc ăn uống cực kỳ quan trọng
Chớ xem thường toi mạng chẳng hay
Thiên nhiên đã tự sắp bày
Nghich tay ta lại đọa đày thân ta
Miến ngon nhất dè chừng từng chút
Nhâm nhi thôi cho biết vị với đời
Ta mà dễ dãi buông lơi
Gật gù tán thưởng ắt thời biết ngay.
Ăn chậm rải, uống chừng chừng thôi.
Trước khi dự tiệc, ăn lưng lưng…hãy ngồi
Nhìn nhau đủ thấy vui rồi
Cơ chi ta lại đốt đời…dô dô!
Lâu nay ngỡ đải nhau nhiều món
Tỏ tấm lòng hiếu khách, rách việc thêm
Ăn nhiều ì ạch chẳng nên
Thương nhau…ba món là mênh mông tình
Trong thời buổi…đừng xem thường quán
Mác nhà hàng, đặc sản hoặc bán chay?
Ăn đi sẽ biết có ngày
Muốn nôn chẳng được lăn quay hết thời
Thương nhau nhắc nhở đôi lời
Canh chừng cái miệng…cho đời vi vu.

10

Tóc tai sáu tháng chưa màng
Trăng soi ta ngắm ngỡ ngàng nhìn…ai
Râu dài tóc lượn đổi ngai
Mắt hiền có nét…ba gai ẩn tài
Mày xiên sợi bạc sợi vàng
Dáng người còm cõi…bần hàn cũng nên
Chẳng gì lại thích chiếu trên
Thiên đàng đóng cửa…ngông nghênh giữa trời!
Trăng về khéo liếc lựa lời
Vẫn rời xa phố lại dời về non
Chút tình còn chút cỏn con
Đem treo đầu gió…vo tròn dễ rơi!

11

TIỄN BẠN

Mày đi như thế, mà lại hay!
Sáu mươi dồn lại có một ngày
Buông tay rời chốn, thong dong nhé!
Một mình dong ruỗi, quả là hay!
Nợ duyên phủi sạch trắng đôi tay
Xác thân bỏ lại hồn nhẹ bay
Cởi mây về gió nào ai buộc
Ta sẽ gặp nhau, ắt có ngày

17/06/2013

12

Ta ngồi nhìn suối đong đưa
Ta nghe ngọn gió lưa thưa gọi buồn
Suốt tuần tầm tả mưa tuôn
Lều xiêu đất lở sương luồn dưới chân
Trên cây nhìn xuống ngại ngần…
Tiếp thêm dòng nước cho bụi trần tan đi

05:53:18am / 21.06.2013

13

Anh vẫn dành một chỗ chỉ riêng em
Đêm đêm trở giấc nhìn qua thấy thèm
Anh vẫn biết anh đã làm em giận
Biết sao hơn mưa gió vẫn về đêm
Em gắng tập quên anh dần đi nhé
Xem như mây đi đến cứ hững hờ
Chớ giữ anh như giữ bóng trăng mờ
Có có đấy, hững hờ mây che khuất
Mình lớn rồi hãy xem nhau là bạn
Sáng với sương chiều hủ hỉ cùng mây
Giữ được đâu mà em cố giữ cho đầy
Giây phút cuối làm sao đi cho nhẹ
Lời anh nói em có nghe không đấy
Cắc cớ gì anh làm tổ ở trên cây
Tập đi em, tập cho đời nhẹ hẫn tựa như mây
Trôi theo gió, mình đang đi như ở vậy

12:38:23am/22.06.2013

14

Mênh mông một giấc mộng thiền
Buông tay mở mắt thì phiền não dâng
Nhe xa xa tưởng rất gần
Ai rờ mà nhột bần thần nhìn quanh…
Vẫn là hoa cỏ đỏ xanh
Nắng mưa nào có nhân danh vô thường
Rạch ròi chi cõi âm dương
Chân vừa chạm đất biết đường ta đi

05:48:47am/25.06.2013

15

Trên cây vắt vẻo một cái chòi
Trăng về gát bóng mặc tình soi
Bỗng đâu gió đến lay lay gọi
Chợt thấy mưa về thị thị oai…
Buồn tình trăng bỏ đi chơi mất
Được nước suối về ra sức ngoi
Ta nằm thấm đủ hương trời đất
Nhìn lại thân mình…cũng dễ coi!

12:41:52am/28.06.2013

16

Người đi chơi kẻ vô chùa
Còn ta cát gạch mãi đùa với nhau
Vội gì mà phải bước mau
Không đi cũng đến trước sau cũng về…

08:08:56am/28.06.2013

17

Để rau cho biết mình già
Ngay ngô cứ ngỡ mình là lão ông
Chín mươi cứ khỏe như không
Sáu mươi nhìn thoáng mới trông quá già
Nhấc chân từng bước gật gà
Nghe từng hơi thở bước qua nhẹ nhàng…

06:58:47am/30.06.2013

18

Về nhà tu được mới hay
Ở nơi núi thẳm non dày xá chi
Bắt nghe lòng có sân si
Phải nhìn nghịch mắt có gì bận tâm
Lắng nghe sóng nổi xa gần
Ba hơi thở nhẹ trôi dần vào không
Ta ngồi giữa chốn hồng trần
Nhìn thôi…ta thấy mây vần vũ qua

07:39:00am/01.07.2013

19

VỀ ĐỒNG VỌNG

Trở về bên mái nhà xưa
Nằm nghe mưa nắng say sưa cợt đùa
Sương về níu áo thêu thùa
Xuyên qua khe vách gió lùa từng cơn
Mộng xưa về lại dỗi hờn
Vườn hoa thấm đẫm rêu vờn dưới chân
Lơ mơ trượt ngả bao lần…
Cầu tre thấy dáng em dần chậm qua
Eo thon áo lụa bà ba
Gió tinh nhịch vén rày rà chẳng đi…
Muốn về nòa dễ, mấy khi…
Này hình kia bóng thầm thì gọi nhau
Thềm rêu chẳng dám bước mau
Con đò nằm đó đỏ ngàu nhìn ai…

07:05:33am/02.07.2013

20

Nữa đêm trăng đến một mình
Một chung trà ấm chút tình là bao
Thương trời hơi đất khẽ trao
Hồn đà mở của lòng xao xuyến lòng
Hai tay ôm mộng vào không
Buông chân lạc chốn hồng trần thảnh thơi
Nghiêng vai tạ với đất trời
Đã cho con sống một đời oái ăm…

06:55:29am/05.07.2013

21

Lan dại nhà ta vốn thật thà
Chẳng buồn khoe sắc lẫn hương hoa
Nắng dòm cháy lá không hờn dỗi
Mưa dầm thúi rễ chẳng kêu ca
Càng cua bén chấu ra xanh tốt
Dương xỉ khoe cành dáng thướt tha
Một hôm bỗng có Ni cô nhỏ
Ngắt vội đôi cành, lan…ngó ta?

04:32:22am/14.07.2013

22

Sương về ướt áo em tôi
Sương nào hay biết, xa xôi tôi nhìn
Vành môi còn đọng câu kinh
Cúi đầu tôi phải lánh mình đi chăng?
Con tim nào biết nói năng
Đôi tay nào biết hỏi rằng có không?
Sương bay núi cũng bềnh bồng
Hỏi chi cho lắm nên lòng chẳng an…

05:34:43am/15.07.2013

23

Ở rừng ta chẳng thiếu đâu
Vươn tay nhặt rổ rau đầy mà ăn
Mây về gió lại lăng xăng
Vén mây lùa gió phơi chăn ít giờ
Năm tầng ta bước ơ hờ
Lần vào cốc nhỏ ai ngờ suối reo
Lều cao từng bước ta trèo
Chưa vào đã thấy trăng treo nửa vời
Phất phơ lau lách hương trời
Cà phê một tách nhìn đời…khỏe re!

04:15:01am/16.07.2013

24

LÀM NGƯỜI

Sống không tiền nửa điên nửa tỉnh
Sống vì tiền không quỷ thì mà
Thò chân dính đất Ta bà
Đi không để dấu mới ra con người…
Bước từng bước quay đầu nhìn lại
Có chắc rằng dấu đã phai chưa?
Dấu kia ma mảnh chẳng vừa
Lơ mơ ta lại gom bừa vào kho
Đừng có tưởng trời cho cứ lấy
Này của ta này họ trả đây mà
Mặc tình vung vít xa hoa
Ngập đầu muôn kiếp sao xa luân hồi
Khi cầm tiền lạy vài ba lạy
Lạy đất trời lạy cả chính ta
Cho con mở hết lòng ra
Xài sao cho đúng mới là người thôi
Làm người khó nuốt cho trôi…

05:36:41am/18.07.2013

25

Sáng nay nấu đĩa sôi vừa
Ba cây nhang thắp cũng thừa đổi tên
HỨA là họ TÍN là tên
Ghép G vào giữa kề VĂN cho đời
Xin người hãy nhớ một lời
Đừng tin tôi nói…mây trời vẩn vơ
Nếu thương đừng đợi đừng chờ
Không quên…hãy nhớ mình khờ rồi đây
Xin cho bỏ tấm thân này
Không danh không tánh ngày ngày quên ta…

07:48:39am/18.07.2013

Tác giả: Hứa Tín


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: