Ý NIỆM ĐẦU XUÂN

In

Vĩnh Minh Tự Viện

Lâu lắm rồi, cái lạnh mùa Đông mới lấn sang dịp Tết. Nỗi hoài niệm sương mù Đà Lạt đã không còn nữa. Buổi sáng mờ sương, buổi chiều se lạnh, Tịnh xứ chiều hôm đã quen với tiếng chuông chùa. Lắng, nhẹ, trầm, nghiêng cõi miền tịch lặng; thơm, nồng, thanh, thoảng cố lý hoang liêu. Ai danh bại, ai công thành, ngao ngán sự đời chênh vênh là thế; người kể khổ, kẻ chia vui, mênh mang cuộc lữ huyễn hóa dường không. Có gì phải đợi phải trông, xuân về một tách trà nồng trên tay.
Lễ Phật, trì kinh để an thân lập mệnh. Tưới hoa, quét rác để thuận đạo hòa đời. Khách đến tiếp khách, xuân đi mặc xuân. Cái gì xong thì xong, cái gì chưa xong làm tiếp. Làm được thì làm, làm chưa được để đó. Chao ơi! Chỉ bước thật chậm, thở thật sâu, dễ mà, có khó chi đâu.
Nên chi, ý niệm đầu Xuân là lòng thanh thản, cho mình, cho người, khắp huynh đệ cùng Phật tử gần xa.
Mời bè bạn, mời anh em, hôm nào có dịp, dưới gốc nhãn Tôn sư trồng, bên thềm ngói cũ, cùng huynh đệ Vĩnh Minh thưởng một tách trà, và lắng hồn thưởng thức một hồi chuông.


Tin mới hơn:
Tin cũ hơn: